(ĐN Diabolik Lovers) MOTHER

(ĐN Diabolik Lovers) MOTHER

1,692 134 2

Nàng đã từng được làm người, từng được sống như một con người, từng được trải nghiệm mọi thứ từ con người... Vậy nhưng, nó lại không có bất cứ ý nghĩa gì với nàng.Nàng không hề biết bản thân mang trong mình một nửa dòng máu ma cà rồng của người cha,Và nàng cũng chưa một lần được biết người đàn ông được gọi là "cha" đó như thế nào.Mẹ nàng có tên là Yui, một người phụ nữ xinh đẹp và năng động. Cả hai đã từng chung sống trong một tổ ấm hạnh phúc, nhưng chưa bao giờ nàng thấy mẹ nhắc tới người cha quá cố của mình. Nàng từng hỏi, nhưng mẹ nàng không trả lời. Bà chỉ lắc đầu im lặng, rồi nhìn về một khoảng trời phương xa nào đó.Nhưng nàng vẫn chưa từng bỏ cuộc.Và ông trời đã cho nàng cơ hội để tìm thấy sự thật.Nàng quay trở về quá khứ, tìm hiểu về cuộc sống trước đây của mẹ và cha. Nhưng thời điểm có chút nhầm lẫn, điểm hạ cánh lại thêm vấn đề.Nàng được hạ sinh thành một người phụ nữ mang cái tên Cordelia, công chúa quỷ ma mị, yêu kiều nhưng tàn nhẫn. Nàng - người con gái mới ngoài hai mươi, bỗng trở về quá khứ trở thành một bà mẹ với ba đứa con ruột cũng đủ mệt, lại còn thêm nhiều cái đuôi nữa bám theo. Từ bao giờ, quá khứ đã thay đổi, tương lai cũng nối theo sau mà biến dạng...Không lẽ, ở thời tương lai ấy nàng sẽ không thể tồn tại ?Giá như, ông trời chưa từng cho nàng cơ hội tìm kiếm sự thật...[ Định mệnh cho ta được gặp nàng, nhưng mãi mãi không cho nàng thuộc về ta. ]…

thằn lằn giấy

thằn lằn giấy

147 14 1

"Xin chào, tôi là Chúa.Chí ít là trong thế giới mà tôi đang thấy này đây, tôi là kẻ có quyền hành cao nhất. Tôi là kẻ đã tạo ra, và cũng sẽ mãi mãi là người điều hành cái vương quốc phẳng lì vốn chỉ nên gói gọn trong vài mặt giấy này. Đáng lý ra, tôi phải là một kẻ ngoài cuộc, được bảo vệ bằng một lớp màn hình tinh thể lỏng dày cộm và hàng tỉ những vi mạch phức tạp ngang bộ não một con người; đáng lẽ ra tôi phải đang ở phía bên kia, và điên cuồng lướt tay trên những phím chữ trắng đen, Nhưng mà, bằng một cách nào đó, tôi lại đang ở đây.Thế giới này chẳng có loài động vật nào khác ngoài con người cả. Cái giống loài mà tôi đã bỏ công đắp nặn ai ngờ lại man rợ đến vậy; bị chi phối hoàn toàn bởi bản năng bài xích ngoại lai, chúng diệt tới tận gốc tất thảy những sinh linh không phải là đồng loại của chúng.Mà, với tư cách là một vị Chúa, tôi không thể chấp nhận sự một màu tẻ ngắt này được.Cho nên, nói thế nào bây giờ nhỉ... từng người, từng người bọn mi đều đã được diễm phúc tái lai tạo với một loài động vật khôn ngoan, thiêng liêng và xinh đẹp hơn bọn mi biết bao nhiêu rồi đấy. Nói cho một cách đơn giản hơn thì, ta đang trừng phạt bọn mi đấy, lũ nhân thú đáng yêu của ta ạ.Tôi còn mất công lựa kĩ loài vật nào phù hợp với cá tính của ai kia, nên chắc sẽ không sao đâu nhỉ?Vậy,cứ thoải mái mà tiếp tục cắn xé nhau đi nhé."[Bíp.]…

Vào Những Ngày Đông Cuối Cùng [HopeMin] [SE]

Vào Những Ngày Đông Cuối Cùng [HopeMin] [SE]

3 0 1

Ngày đông ấy tuyết rơi dày con đường.Một cậu trai tay phải nắm chặt trên lan can, tay trái cầm bó hoa cẩm tú cầu nhỏ. Nhìn hướng ra ngoài thế giới rộng lớn kia.Trong đôi mắt cậu hiện lên một chút hạnh phúc, một chút hy vọng và có một chút đau thương. Cậu cười nhẹ, nụ cười ấm áp làm xua tan cái lạnh vào những ngày đông cuối cùng của năm. Cậu đứng đó thì thầm nho nhỏ. " Cuối cùng thì em cũng đến bên anh rồi đây " . Ngược tâm nhưng không ngược thân :))Tôi viết cho vui ai thấy không thích có thể lướt qua ạ! Mình chuyên SE nên các cậu đừng nói tại sao lại không viết HE. Mình cảm ơn!…